Nhắc đến mùa hè, những trang phục phóng khoáng và mát mẻ như váy hai dây, váy tank top lại được sự "sủng ái" từ hội quý cô. Chúng không hở hang táo bạo nhưng vẫn khiến người mặc tạo được dấu ấn riêng biệt.
- Dạ, trên này chắc cũng không có sóng để gọi đâu anh.
Ở một vài tình tiết khác trước đó, Dũng biết Đông đi gặp Vinh nên đã cố sức ngăn cản và ghen ra mặt nhưng Đông vẫn nhất quyết đi vì cô cho rằng Vinh sẽ không làm gì tổn hại đến cô. Trong khi Đông chạy đến chỗ Vinh thì Dũng ở nhà đứng ngồi không yên. Hùng nhìn thấy em trai như vậy nên cảm thấy khá lo lắng vì rõ ràng như lời Bảo thì Dũng đang muốn làm "phi công".
Những âm thanh mơ hồ, lạc lõng làm con chới với tỉnh thức. Buổi dạo chơi ký ức kết thúc đột ngột, phũ phàng. Những người tạo âm thanh ấy không hề cố ý. Chẳng ai muốn đến đây để làm kẻ vô tình đưa người khác ra khỏi những giấc ngủ, những cơn mơ dù chỉ là những giấc ngủ nặng nề, những mộng mị mệt mỏi. Con nhìn sang, ba chắc chắn là không ngủ, chỉ đang khép hờ đôi mắt để lang thang trong giấc "chập chờn không quê". Tiếng chim ngoài kia cứ khắc khoải một nỗi niềm. Giờ này chắc tâm trí ba đang trôi về với chiếc xuồng trên bến nước. Ba với nó vừa từ ngoài đồng về. Ba vừa xách mớ đồ đạc lỉnh kỉnh vừa "hăm" đứa được giao "trọng trách" vắt mồi nhử tép: "Bữa nay lại đếm dư! Giao vắt một trăm cục mồi đặt lợp mà bữa dư bữa thiếu. Bữa sau mà còn vậy nữa là ba bắt ăn cục mồi dư luôn cho tởn!". Mẹ ngồi vo gạo trên sàn nước phụ họa: “Con gái ông cứ quên trước quên sau, đi học về cả buổi rồi hỏi: “Mẹ ơi, con ăn cơm chưa?””. Ba lắc đầu, cười. Hôm sau, mồi vẫn vắt không đúng số... Cha con mình thèm lắm một ngày về. Về với miền quê hiền hòa bên bờ sông mẹ, để ba ra vườn hái mấy trái mít chín dậy mùi thơm, bắt mấy con cá dưới ao lên cho mẹ kịp buổi chợ sớm tinh sương, để ba vừa sửa cho thằng cháu ngoại cái xích đu chỗ cây khế bị đứt mất một dây vừa rủ rỉ kể nó nghe chuyện nhà mình hồi xưa nghèo mà mẹ và dì của nó vẫn ráng “bường” đi học...
Hai nhà lãnh đạo đánh giá cao những thành tựu hợp tác mà hai bên đã đạt được trong thời gian qua. Tin cậy chính trị gia tăng, lãnh đạo cấp cao hai nước thường xuyên thăm và gặp gỡ lẫn nhau.
Trong khi tính mạng của con gái và cháu ngoại đang nguy kịch, bên ngoài cánh cửa Khoa HSTC-CĐ, bà Dương Thị Thu (61 tuổi), mẹ chị Nhung, khóc trong bất lực vì chi phí điều trị quá lớn, ngoài sức tưởng tượng của bà. Ngược xuôi chạy vạy, vay mượn được hơn 60 triệu đồng để tạm ứng viện phí cho con, bà Thu cho biết phần còn lại hơn 300 triệu đồng chỉ biết nhờ các bác sĩ "đi xin" giúp. Thương con ốm đau, tình cảnh hôn nhân thì khúc mắc đổ vỡ, hiện tại bà Thu phải bỏ công việc bán vé số để chăm con gái, trong lòng vẫn canh cánh lo cho cháu ngoại ở quê không ai chăm sóc, và cả người chồng bị bệnh ung thư cùng mẹ chồng năm nay đã 95 tuổi…
2.17GB
Xem6.46B
Xem792.38MB
Xem95.64MB
Xem2.52GB
Xem719.26MB
Xem31.2869.79MB
Xem1.31GB
XemQuét mã để cài đặt
cây rêu uyển ba khám phá nhiều hơn
Bình luận của người dùngXem thêm
33279king5
2025-10-02 15:03:57 789bet dang nhap
147lode88 vip
2025-10-02 15:03:57 avatar đôi đá banh
558winbet 30
2025-10-02 15:03:57 Khuyến nghị
700xo88 fun
2025-10-02 15:03:57 Khuyến nghị